“Những chuyến đi của Đinh Lê Vũ thường đi một mình. Không phải vì anh thích hát ca khúc Chiếc lá cuối cùng của Tuán Khanh: 6Đường thênh thang gió lộng một mình ta…
Anh đi một mình vì đấy là những chuyến đi công tác, không thể đi cùng người thân.
…Đây không phải là tập du ký sẽ giúp ích cho các bạn muốn đi du lịch. Đây là tập tạp bút về tâm trạng của một người đi một mình trên những chặng đường đời. Chắc chắn trong cuộc sống ai cũng có lúc phải đi một mình. Lúc đó, nếu bạn đọc tập tạp bút này, bạn sẽ được chia sẻ nỗi niềm.”
Đoàn Thạch Điền
“Thích nhất là màu nắng. Nắng màu thu Hà Nội ươm màu như tơ, sánh vàng như mật, đẹp không ngôn từ nào tả xiết…
Tôi đi qua khá nhiều thành phố, cũng đã nhiều lúc long rộn lên vì một màu nắng ở đâu đó thì cũng không có nơi nào có màu nắng mật ong như ở nơi đây…Đi dạo giữa phố phường Hà Nội những ngày này, chỉ muốn đắm chìm trong màu nắng ấy, cứ ước ao mình là chút mật ngọt sánh vàng, thuộc về màu nắng ấy…”
Đinh Lê Vũ