Cậu Tú tên Xuất, người làng Chuông, con cụ Đốc Phương Trung. Bình sinh là người có trí tuệ phi thường, lại là dòng dõi trâm anh, nên Tú Xuất đã sớm bác lãm kinh sử, biện luận hùng hồn, trí mưu mẫn tiệp. Ấy vậy, Tú Xuất lại nổi tiếng một thời với những chuyện ngang tàng chơi ngông mà dân chúng cho là những chuyện “táo trời” và “bạo thiên nghịch địa”.
Những câu chuyện về Tú Xuất tuy nhiều, nhưng chủ yếu ở dạng truyền khẩu. Vì có nhiều nét tương đồng với mô-típ chuyện khôi hài, chuyện lỡm dân gian như Trạng Quỳnh, Trạng Lợn… mà trong suốt mấy mươi năm, những mẩu truyện ghi chép về Tú Xuất đã bị coi là truyện dân gian của tác giả khuyết danh.
Cách đây 15 năm, trong một hội thảo khoa học, người ta đã “trả lại” cho những tập truyện về Tú Xuất một tác giả thực sự, đó là nhà văn Động Giang Nguyễn Nam Thông - một cái tên đã lưu lạc suốt hơn 70 năm giữa đời cười. Viết về Tú Xuất lần đầu năm 1930, Nguyễn Nam Thông dành một lòng ngưỡng mộ và cảm thông với tài năng và thân phận của nhân vật đặc biệt này. Nhà văn dày công biên soạn, sắp xếp các mẩu truyện một cách có ý đồ và khắc họa nhân vật đầy sống động mà không làm mất đi văn phong chân thực của thời đại.