Những sắc màu của gió là tuyển tập các truyện ngắn đặc sắc của Đỗ Đức Anh từ năm 2006 đến năm 2011, như một cách để vẽ lại đồ thị cuộc đời mình với những rung cảm rất riêng ở mỗi tuổi đời. Cuốn sách đã bộc lộ một cách chân thành những sắc màu tâm trạng của lứa tuổi bước chân vào đời với nhiều trăn trở, chông chênh, nhưng cũng ắp đầy khao khát, được làm điều gì đó cho mình, cho đời. Những khát vọng say mê ở tuổi 20 nông nổi, nhưng căng tràn nhựa sống.
Trích đoạn ngắn trong cuốn sách:
“Mưa. Ùa về ban công gác trọ. Mọi thứ trở nên ẩm ướt và mờ ảo. Gã ngồi ôm cây guitar gỗ, nhấp ngụm cà phê nguội lạnh, cà phê ngon một cách đáng ngạc nhiên, rồi đưa mắt nhìn bâng quơ ô cửa kính...
Gã thấy một cô gái.
Cô gái đứng trong mưa ướt như một con chim non nghịch nước. Cô đứng trên ban công nhà đối diện, tay vịn lan can và mỉm cười với gã. Có lẽ!
Và rồi ngay sau đó cô gái biến mất. Như là một trò lừa dối của mắt.
Điều đó khó mà đúng được.
Vậy thì cô ấy là ai?
Câu hỏi được giữ nguyên như thế trong nhiều ngày liền, dù gã đã cố gắng để tìm hiểu xem có cô gái nào sống phía sau ô cửa sổ có mấy ngọn tigôn uốn éo lượn quanh những chấn song. Gã ra ban công thường xuyên hơn, đứng ở đó lâu hơn, chờ đợi và hi vọng. Nhưng cô gái không xuất hiện.
...