hiều người bạn đã giúp tôi viết cuốn sách này. Một số đã qua đời và lừng lẫy tiếng tăm đến độ tôi hầu như không dám viết tên họ ra đây, thế nhưng không ai có thể đọc hoặc viết mà không vĩnh viễn mang ơn của Defoe, Ngài Thomas Browne, Sterne, Ngài Walter Scott, Ngài Macaulay, Emily Bronte, De Quincey, và Walter Pater(1) - những cái tên đầu tiên nảy ra trong đầu tôi. Số khác còn sống, và dù cũng nổi tiếng theo cách riêng của họ, ít ghê gớm hơn vì chính lý do đó.
Tôi đặc biệt mang ơn ông C.P. Sanger, không có kiến thức về luật bất động sản của ông, có thể cuốn sách này sẽ không bao giờ được viết ra. Học vấn uyên bác và riêng biệt của ông Sydney-Turner đã giúp tôi, tôi hy vọng, tránh được một số sai lầm đáng tiếc. Tôi đã tận dụng được - tôi có thể tự mình ước tính lớn đến mức nào - kiến thức của ông Arthur Waley về Trung Quốc. Madame Lopokova (Bà J.M. Keynes) đã có mặt tại chỗ để chỉnh sửa lại tiếng Nga giùm tôi. Về sự đồng cảm và trí tưởng tượng vô song của ông Roger Fry, tôi mang ơn bất kỳ hiểu biết nào về nghệ thuật hội họa mà tôi đã thủ đắc. Tôi đã, tôi hy vọng, hưởng lợi trong một lĩnh vực khác bởi sự phê bình đặc biệt sắc sảo, nếu nghiêm khắc, của Julian Bell cháu họ tôi. Những công trình khảo cứu không biết mệt các hồ sơ lưu trữ của Harrogate và Cheltenham của cô M.K. Snowdon đã không phí công vô ích. Những người bạn khác đã giúp tôi theo nhiều cách khác nhau đến độ khó mà xác định. Tôi phải thỏa mãn với việc chỉ ra ông Angus Davidson; bà Cartwright; cô Janet Case; ngài Berners (kiến thức của ông về âm nhạc thời kỳ Nữ hoàng Elizabeth đã chứng tỏ là vô giá); ông Francis Birrell; Tiến sĩ Adrian Stephen anh trai tôi, ông F.L. Lucas, ông bà Desmond MacCarthy, Clive Bell em rể tôi, người cổ vũ tôi nhiều nhất; ông G.H.Rylands; Phu nhân Colefax, cô Nellie Boxall, ông JM Keynes, ông Hugh Walpole, cô Violet Dickinson, Ngài Edward Sackville West, ông bà St. John Hutchinson, ông Duncan Grant; ông bà Stephen Tomlin; ông bà Ottoline Morrell; bà Sydney Woolf mẹ chồng tôi, ông Osbert Sitwell; Madame Jacques Raverat, Đại tá Cory Bell; cô Valerie Taylor; ông J.T. Sheppard, ông bà TS Eliot, cô Ethel Sands, cô Nan Hudson, Quentin Bell cháu họ tôi (một cựu cộng tác viên quý giá trong lĩnh vực văn học hư cấu), ông Raymond Mortimer; phu nhân Gerald Wellesley, ông Lytton Strachey; Tử tước phu nhân Cecil; cô Hope Mirrlees, ông E.M. Forster, Ngài Harold Nicolson và Vanessa Bell em gái của tôi - nhưng danh sách này đe dọa sẽ kéo quá dài và đã khó mà phân biệt.