Trăng Hoàng Cung
Có lẽ đây là tập thơ hay nhất và kỳ lạ nhất của Phùng Quán. Ở tập thơ này, anh kết hợp văn xuôi với thơ. Văn xuôi vừa như lời dẫn dụ vào thơ, nhưng đồng thời lại cũng chính là thơ với nhiều chi tiết, tâm trạng và quan niệm được chắt lọc từ cuộc đời đầy từng trải và cay đắng của anh. (Nguyễn Trọng Tạo - Trích Một đời lao lực, Một đời cay cực, Một đời thơ...)
Có nhà nghiên cứu cho rằng Trăng hoàng cung là "thơ văn xuôi", "thơ tự do".
Thể tài "kỳ cục" (họ Phùng tự giễu) nhưng hình thái kì cục ấy lại có khả năng chứa đựng một nội dung thơ-kỳ-diệu không chỉ trong những bài thơ tình xen kẽ mà tồn tại tất cả ở những trang viết có cấu trúc ngôn ngữ hoàn toàn văn xuôi - tất nhiên chan chứa ý vị thơ. (Văn Tâm - Trích Mấy nét về cuộc đời và thơ Phùng Quán)