Nguyễn Thị Minh Thái đã đánh đường tìm hoa để thấy mặt người mặt hoa, và không chỉ thấy mà còn biết, và không chỉ biết mà còn hiểu, và không chỉ hiểu mà còn yêu, và không chỉ yêu mà còn tiếc, và không chỉ tiếc mà còn lo, và không chỉ lo... Cho nên chị đã dồn hết tâm lực của mình cho việc hân hoan giới thiệu, làm sáng hơn lên, làm đẹp hơn lên, những gương mặt hoa của văn chương nghệ thuật Việt, của văn hóa tinh thần Việt, để cho những người khác cùng biết, cùng yêu, cùng nâng niu, quý trọng. "Mặt người mặt hoa", tiếp nối "Đánh đường tìm hoa", khai triển tiếp cách thức mới của nhà nghiên cứu văn hóa nghệ thuật Nguyễn Thị Minh Thái, không chỉ khám phá cái đẹp của giá trị tinh thần từ phía những người làm ra cái đẹp đó, mà cả từ phía những người thụ hưởng cái đẹp ấy. Đọc nó, người đọc sẽ được những phát hiện thú vị về góc tâm hồn nghệ sĩ, về những bình dị đời thường mà ngỡ như sẽ khuất lấp nếu không có những người sáng tạo phát hiện và chưng cất. Và khi đã được thấy, được cảm biết những mặt người mặt hoa hiện lên dưới ngòi bút da diết, đam mê, nồng nàn cháy bỏng của người viết, bạn đọc sẽ lại thấy thấp thoáng dáng đẹp của người ẩn hiện trên trang sách. Bạn có nhận ra ai đó không? Dưới hoa dường có bóng người... Nhận ra, bạn sẽ thích thú. Không nhận ra là bạn có thể đã vô hình...
Phạm Xuân Nguyên - Nhà phê bình văn học nghệ thuật