SÀI GÒN XUÂN MẬU THÂN 1968
Cuộc chiến tranh hiện đại vô cùng ác liệt và phức tạp. Nếu chỉ tính đến sức mạnh vật chất thôi thì có sự chênh lệch quá mức khó mà tưởng tượng nổi giữa hai đối thủ. Một bên là một trùm đế quốc giàu mạnh nhất phe tư bản, có một quân đội lớn và được trang bị dư thừa và hiện đại nhất của thời đại hạt nhân, từng tự hào là chỉ có thắng mà chưa bao giờ bại. Một bên là một dân tộc nhỏ và rất nghèo nhưng có một tinh thần kiên cường bất khuất kèm theo trí tuệ và nhân từ từng chứng thực qua truyền thống bốn nghìn năm lịch sử. Đây là một sự đối đầu quyết liệt diễn biến qua từng thời kỳ về mọi phương diện, đầy gay cấn và hào hùng.
Cả cuộc chiến tranh đã vậy, riêng sự kiện Tết Mậu Thân lại càng phức tạp và đẫm máu hơn bất kỳ thời kỳ nào trong cuộc chiến. Trong Tết Mậu Thân, Sài Gòn là chiến trường chủ yếu ảnh hưởng đến chiến lược toàn cục, vì vậy những sự kiện xảy ra ở đây càng muôn hình muôn vẻ.
Tất cả đều do con người tạo ra, hàng triệu người từ phía bên này cũng như bên kia, từ địa phương này đến địa phương khác, từ nông thôn đến thành thị. Nhưng tất cả đều nhịp nhàng, chủ động theo một ý định giống như toàn bộ nhạc cụ của một giàn nhạc lớn đang diễn một bản giao hưởng anh hùng.
TÌNH BÁO KỂ CHUYỆN
Tôi được vinh dự tham gia Cách mạng tháng Tám, cầm tầm vông vạt nhọn giành chánh quyền ở quê nhà năm 17 tuổi rồi sau đó vào ngành tình báo của tỉnh Bà Rịa trong thời kỳ chống thực dân Pháp xâm lược. Sang thời kỳ chống đế quốc Mỹ, tôi cũng tiếp tục được tuyển mộ vào ngành tình báo quốc phòng Việt Nam, thường xuyên ra, vào Sài Gòn, nơi sào huyệt của quân thù để cùng với điệp viên hoàn thành nhiệm vụ cấp trên giao mà không để xảy ra một sơ sót nào dù nhỏ. Tôi đã cùng đội vỏ trang của Cụm tình báo H63, đơn vị Anh hùng lực lượng vỏ trang nhân dân bám trụ Củ Chi đất thép những năm vô cùng ác liệt để giữ vững đường dây liên lạc giữa Sài Gòn với cấp trên.
Nay tôi đã 93 tuổi rồi, cũng hơi lớn tuổi so với đời sống trăm năm của một con người, tôi muốn ghi lại những mẩu chuyện vui, buồn, nguy hiểm trong cuộc đời làm tình báo của tôi cũng như của bạn đồng đội cùng thời. Qua những mẩu chuyện này để mọi người thấy tình quân dân gắn bó trong mấy mươi năm chiến tranh giải phóng dân tộc. Có thể khẳng định: Không có sự giúp đỡ của dân thì những người công tác thành như tôi không làm nên trò trống gì, thậm chí không tồn tại nổi.
Có những con người tình báo dũng cảm, thông minh, sáng tạo, có những người dân đô thành không sợ nguy hiểm mà còn tích cực tham gia công tác cách mạng. Có được những nhân tố đó trước hết phải nói nhờ sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng Cộng sản Việt Nam, người đã dày công đào tạo nên một lớp người như vậy, đã kiên trì gây dựng phong trào quần chúng từ mấy mươi năm trước. Tất cả hợp thành lực lượng bách chiến bách thắng mà kẻ thù quen thói hợm hình không lường được hết sức mạnh. (Đến nay chúng cũng chưa biết tại sao chúng thua trận).
Những mẩu chuyện này cũng góp phần làm cho giới trẻ hiện nay hình dung được tính chất ác liệt, lâu dài của cuộc chiến tranh chống chủ nghĩa anh hùng cách mạng, phát huy truyền thống trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa.
Chuyện kể không theo thứ tự thời gian, nhớ đến đâu kể đến đó, có sơ sót gì mong độc giả thông cảm cho một người đã lớn tuổi mà còn ráng viết. (Nguyễn Văn Tàu)