"Bài hát thần tiên" là truyện dài viết về loài vật. Một căn phòng học trong ngôi nhà của cậu bé vào mùa hè, mọi thứ đồ vật trong căn phòng ấy đều chộn rộn suốt ngày, cãi nhau về sự có mặt của mình khi cậu chủ vắng nhà. Rồi bỗng một hôm xuất hiện một chú dế mèn, chàng lãng tử thời đại chu du khắp nơi đến nỗi chàng không nhớ mình từ đâu tới, chỉ biết khi tình cờ lạc bước vào căn phòng này mọi thứ khiến chàng ngạc nhiên, cao hứng cất tiếng gáy. Không phải là tiếng gáy mà giọng của chàng lãng tử cất lên để hát. Giọng hát của chú dế mèn lãng tử làm cụ sách thông thái giật mình ngẩn ngơ, bác dép già khó tính hay càu nhàu bà vợ lãng tai im phắt. Cô cửa sổ suốt ngày kể chuyện vườn cây, bầu trời, mùa màng, thời tiết, bỗng "say nắng" tiếng hát của anh dế mèn. Và chuyện gì xảy ra khi cậu chủ nghỉ hè trở về chuẩn bị cho niên học mới? Chắc chắn là rất nhiều "kịch tính" trong căn phòng mà mọi thứ đồ vật đều được "nhân cách hóa" với đủ trạng thái vui, buồn.