HAI BÊN CHIẾN TUYẾN
Mặc dù là nhà thơ lâu năm trước khi viết truyện, Từ Nguyên Thạch không đem chất thơ phả sương mù làm nhòa đi sự dữ dội của chiến tranh. Tuy nhiên, bên cạnh những thảm kịch kết thúc một cách đau đớn như chuyện tình ngang trái của Hoa và Doan (Chạy trốn), tình cảnh bi đát của gia đình Vinh và Hải (Chiếc xe đạp trúng thưởng) và số phận bất hạnh của o The (O The), ngòi bút Từ Nguyên Thạch đã an ủi chúng ta với những happy endings trong Đá nở hoa, Mùi củ cải trắng, Đôi nạng gỗ đi qua thành phố. Con người không thể thiếu hy vọng để mà sống, huống chi đó không phải là trí tưởng tượng lãng mạn mà là một khía cạnh của chính sự thật cuộc đời. Thì chính câu chuyện cuộc đời của tác giả đó thôi: mẹ con, chị em đã đoàn tụ vẹn tròn sau 21 năm chia xa, cách trở…
Những câu chuyện ám ảnh tác giả có lẽ cũng sẽ ám ảnh người đọc. Và những người đọc đã trải qua những tháng ngày sống trong thời chiến chắc sẽ bổ sung góc nhìn của mình vào góc nhìn của tác giả, người vừa muốn chúng ta đừng bao giờ lãng quên những đau thương, mất mát một thời đã qua; vừa mong chúng ta rũ bỏ quá khứ nặng nề để thanh thản đi tới một tương lai tốt đẹp hơn của đất nước.